Duyên Lành Với Sư Ông
02/03/2023 | Lượt xem: 1651
ĐĐ.Viên Diệu
Con có duyên lành nương theo Thầy chúng con xuất gia tu học. Tuy là chúng con ít được gần gũi Sư ông, nhưng qua những gì Thầy chúng con chỉ dạy, cũng như có nhiều lần vào phương trượng đảnh lễ Sư ông, được nghe Sư ông chỉ dạy, làm cho chúng con phát khởi niềm tin vững chắc vào pháp môn thiền tông. Đồng thời chúng con cũng cảm nhận được sự quyết tâm khôi phục lại dòng thiền Trúc Lâm Yên Tử của Sư ông, dù cho có trải qua bao gian lao vất vả cũng không bao giờ chùn bước. Năm nay sư ông vừa tròn trăm tuổi, con xin ghi lại một vài đoạn nhân duyên khi được vào thăm Sư ông
Có lần Sư ông từ Đà Lạt về Thường Chiếu. Tối hôm ấy, Thầy dạy chúng con vào thăm Sư ông. Ông đang nằm chơi trên võng, chúng con đến quây quần một bên, người thì bóp tay, người thì bóp chân cho Ông. Bất chợt Ông hỏi:
- Mấy chú ở đây tu hành có thấy vui không?
Chư huynh đệ thưa:
- Dạ vui.
Ông hỏi:
- Vui sao nói cho Ông nghe coi?
Chư huynh đệ thưa:
- Dạ! Bởi vì ở đây chúng con học được và tu được, cho nên cảm thấy rất vui.
Ông nở nụ cười vui vẻ. Một lúc sau, có huynh đệ hỏi:
- Bạch Sư ông! Giữa thức phân biệt và trí phân biệt khác nhau như thế nào?
Ông nói:
- Thức phân biệt là do mình khởi tâm động niệm phân biệt đẹp xấu v.v...; còn trí phân biệt là phân biệt xuất phát từ thể, tuy là có sự phân biệt nhưng mà không hề khởi tâm động niệm gì cả. Cho nên thiền sư Huyền Giác nói: “Phân biệt mà chẳng phải ý”.
Lại có huynh đệ khác hỏi:
- Bạch Sư ông! Khi được trí phân biệt rồi thì tâm mình có đạt đến cảnh giới tình thương bình đẳng không?
Ông nói:
- Khi nào thành Phật thì mới có được tình thương bình đẳng.
Thật diễm phúc thay khi chúng con nghe được những lời chỉ dạy của Sư ông, đơn giản mà thiết yếu, ngắn gọn mà thâm sâu khôn lường. Ngoài ra Sư ông còn đặc biệt quan tâm đến sự tu tập của chúng con.
Con nhớ mỗi lần ra thất, Thầy dạy huynh đệ chúng con vào đảnh lễ và thưa trình sự tu tập từng người lên Sư ông, để Sư ông chứng minh chỉ dạy, cũng như tháo gỡ những vướng mắc trong công phu tu hành của chúng con.
Sư ông ngồi trang nghiêm trên ghế, chúng con quỳ trước Sư ông. Lần lượt từng người thưa trình, Sư ông luôn chăm chú lắng nghe. Có huynh đệ thưa:
- Bạch Sư ông! Khi con vào thất, từ tuần thứ nhất đến tuần thứ tư rất là yên ổn, nhưng bước qua tuần thứ năm, thứ sáu thì vọng tưởng ở đâu quá nhiều, làm cho con hoảng sợ không biết phải làm sao?
Sư ông dạy:
- Mấy chú mới tu là như vậy đó, có lúc trước yên sau loạn, có lúc trước loạn sau yên, nhưng điểm quan trọng là chớ có hoảng sợ, mà chỉ cần biết rõ ràng lúc nào có vọng thì biết có vọng, lúc nào không vọng thì biết không vọng. Ứng dụng tu tập như thế thì từ từ tâm được yên lặng mà thôi.
Một vị huynh đệ khác thưa:
- Bạch Sư ông! Khi con ngồi thiền, có những chuyện quá khứ từ xa xưa chưa từng nghĩ tới, nó lại hiện ra trong lòng con, làm cho con luôn cảm thấy bất an. Con muốn buông bỏ mà nó không lặng, vậy con phải làm sao?
Sư ông dạy:
- Vì tâm mấy chú được hơi yên một chút, nên chuyện xa xưa chưa từng nghĩ tới nó mới hiện ra. Nếu muốn buông bỏ nó thì phải quyết tâm kiên trì liên tục, không lầm lẫn, không chạy theo, trải qua thời gian thì nó không còn.
Như thế, tuần tự trải qua chín huynh đệ trình bày. Đến vị thứ mười thưa:
- Bạch Sư ông! Khi ở trong thất, tâm con được lặng yên không còn gì hết, lúc ấy con không biết phải làm sao nữa? Kính mong Sư ông chỉ dạy.
Sư ông chỉ nói:
- Tiến nữa.
Lúc ấy huynh đệ chúng con nghe Sư ông chỉ dạy, tất cả đều ngơ ngác, không biết tiến như thế nào đây, tiến đi đâu nữa, tâm đã được yên lặng rồi mà. Nhưng khi chúng con có được chút ít hiểu biết thì mới cảm nhận được tấm lòng cao cả của Sư ông, đã móc hết ruột gan phơi bày cho con cháu rồi.
Kính bạch Sư ông! Chúng con là cháu trong pháp hội của Sư ông, cảm thấy hạnh phúc khi được làm thiền sinh Thiền viện Thường Chiếu. Chúng con sống và tu học theo sự hướng dẫn của Thầy chúng con, luôn luôn lúc nào cũng noi theo chủ trương đường lối mà Sư ông một đời đã khổ công gầy dựng, ngõ hầu không cô phụ tấm lòng thương tưởng của Sư ông đến với tất cả chúng con. Hôm nay, mừng ngày Sư ông vừa tròn trăm tuổi, chúng con xin ngưỡng nguyện mười phương Tam bảo, luôn gia hộ cho Sư ông sống đời với tất cả chúng con.
Các bài mới
- Kính Lễ Thâm Ân - 05/01/2023
- Cái kén con tằm - 29/08/2022
- Thanh kiếm vào đời - 21/07/2020
- Hạnh phúc chân thật - 07/04/2020
- Nhìn đời như bọt nước - 13/09/2019
Các bài đã đăng
- Thông điệp của Địa Tạng Vương - 26/08/2019
- Gương sáng muôn đời - 15/06/2019
- Mùa hạ trong rừng - 13/05/2019
- Cầu an - 19/02/2019
- Sao mai đêm ấy, nẻo về ngày nay - 11/01/2019
Đạo phật với đời sống
Video giới thiệu
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- 11
- 12
- 13
- 14
- 15
- 16
- 17
- 18
- 19
- 20
- 21
- 22
- 23
- 24
- 25
- 26
- 27
- 28
- 29
- 30
- 31
- 32
- 33
- 34
- 35
Tìm kiếm
Tin mới
Đọc nhiều
Ảnh đẹp
Lịch
Thống kê truy cập
- Lượt truy cập: 88941
- Online: 36