Lắng nghe chính mình ( Phần 2)
06/04/2016 | Lượt xem: 5786
Không thể cho
Đôi lúc chúng ta muốn an ủi ai đó, muốn can khuyên ai đó... muốn đem bình an cho ai đó...
Nhưng nếu chính mình không bình tâm, thì khó mà nói đến sự bình tâm. Không thể tặng ai một món quà, mà mình không có.
(Tạm dịch: Nếu bạn không thể lo cho bản thân
thì bạn cũng không thể giúp đỡ được bất kỳ ai. Bạn không thể cho cái mà bạn không có)
Một lời khuyên một lời nhắc, tưởng như dễ nói, nhưng quả thật là khó mở miệng.
Lời nói khó ảnh hưởng tới người bên cạnh, nếu chính mình chẳng thể hiện được điều mình nói. Đọc một quyển sách lời người xưa mà còn dễ ảnh hưởng hơn. Bởi người xưa chỉ còn lời để lại, còn người nói thì đang sống cạnh đây.
Và đúng là không thể cho những gì mình không có.
Khi thay đổi
(Tạm dịch: trên thế giới này có hai loại nỗi đau,
nỗi đau có thể làm tổn thương bạn và nỗi đau làm thay đổi bạn)
Không hẳn chỉ có hai loại, nhưng tạm ở góc nhìn đơn giản này.
Ngẫm nghĩ tâm mình cũng thế, bạn nhỉ. Mỗi khi va chạm thương đau, vết thương luôn làm tâm mình đau đớn khi nhớ đến.
Nhưng đôi khi nhờ vết thương đó, chúng ta giật mình, hiểu ra, điều cần yếu là cứu tâm mình trước.
Nhìn ra chính là thay đổi được nỗi đau, thay vì chìm sâu trong trách móc, giận hờn từ ngày này qua ngày khác. Mình sẽ thấy rõ, chính mình làm mình đau thêm, khi luôn nuôi lớn vết thương.
Dừng lại tư tưởng luôn nghĩ về niềm đau, sức mạnh này sẽ giúp thay đổi cái nhìn, tâm càng lúc càng vững chãi, cái nhìn nhẹ nhàng hơn trước những bất như ý ở đời.
Một thoáng hay mãi mãi
( Tạm dịch: Sự thật có thể làm tổn thương bạn trong chốc lát,
nhưng lời nói dối sẽ làm tổn thương bạn mãi mãi)
Câu này để nhắc chúng ta nên thành thật khi nói một điều khó nói, người nghe có thể đau nhưng đỡ hơn nói dối, sẽ bị ghi nhớ mãi.
Còn người bị nghe. Ngẫm nghĩ, nhìn lại tâm mình. Có lẽ hai nỗi đau khác nhau.
Một cái là tổn thương vì sự thật được nghe. Ít nhiều cũng là nỗi đau. Dù thầm lặng hay thốt nên lời.
Một cái là nỗi đau cách khác, sự bị lừa dối, khó tha thứ. Chỉ có thể tạm lưu giữ đâu đó để giữ mối tương giao trước mặt mọi người.
Cả hai vết thương, có thể được lành với thời gian, nếu bạn có đủ thời gian để chờ.
Nhưng sâu xa hơn, chính là hiểu rõ, vết thương nào cũng vì chính chúng ta giữ lại nó mới tồn tại. Ý nghĩ nuôi lớn và giữ lại trong tâm, khiến mọi sự việc cứ tồn đọng mãi.
Nếu nhận rõ, khi mọi việc đã rơi vào tâm, thì chính mình chịu trách nhiệm về điều này. A little while hay forever là do chính mình. Và không ai muốn để tâm mình tổn thương lâu, bạn nhỉ.
Quách Nhiên
Các bài mới
- Chỉ có thể đi cùng bạn một chặng đường - 22/03/2016
- Tản mạn đầu xuân - 15/02/2016
- Nam Tuyền trảm mèo qua cái nhìn nhân duyên - 04/02/2013
- Có một mùa an cư như thế - 08/06/2012
- Đôi mắt Tổ sư Bồ Đề Đạt ma - 27/06/2011
Các bài đã đăng
Đạo phật với đời sống
Video giới thiệu
- 1
- 2
- 3
- 4
- 5
- 6
- 7
- 8
- 9
- 10
- 11
- 12
- 13
- 14
- 15
- 16
- 17
- 18
- 19
- 20
- 21
- 22
- 23
- 24
- 25
- 26
- 27
- 28
- 29
- 30
- 31
- 32
- 33
- 34
- 35
Tìm kiếm
Tin mới
Đọc nhiều
Ảnh đẹp
Lịch
Thống kê truy cập
- Lượt truy cập: 89070
- Online: 47