Thể nghiệm về cái chết - Phần 10: Trạng thái thọ sanh trong các cõi

07/11/2016 | Lượt xem: 4302

Theo Luận Du Già Tùy Na Da Tập Sự ghi, có các trường hợp sau thân trung ấm không vào thai được:


1. Cha mẹ không giao hợp

2. Khi giao hợp tinh cha ra, trứng mẹ không có.

3. Người này uống thuốc ngừa thai.

4. Nóng, lạnh, đói, khát không phù hợp.

Về phần nghiệp báo:

1- Cha mẹ tôn quý con ti tiện, con tôn quý cha mẹ ti tiện cũng không thể thành thai.

Có những gia đình nghèo khổ, người ta mang thai tự nhiên bị sảy, hoặc đứa trẻ sanh ra chết non, chứng tỏ phước lực nó quá dồi dào mà cận tử nghiệp quá xấu. Nó tắt thở liền tái sanh vô, nhưng cái dòng tương tục nghiệp ngắt liền không cho đến gia đình đó. Hoặc là gia đình giàu có tự nhiên sanh non rồi chết yểu, vì đứa con nó không đủ phước lực để thọ hưởng của cải gia đình này nên nó chết. Cho nên vua chúa ít có con là có lý do, khó mà vào dòng dõi vua chúa được. Còn người nghèo thì sanh liên tục, năm đứa, mười đứa, vì nghiệp thức của nó là nghiệp thức chúng sanh.

2- Trừ trường hợp bi nguyện của các bậc Bồ-tát.

Vì muốn độ gia đình ngày xưa có cái nhân cái duyên với mình. Trước khi muốn vào thai, các ngài phải quan sát xem người này có duyên với mình hay không. Chẳng hạn có những người họ có nhân có duyên với mình, đời sau họ lỡ sanh vào trong gia đình làm nghề đồ tể, khi tái sanh, bi nguyện của Bồ-tát là để dìu dắt người này vào con đường chánh pháp. Trừ trường hợp bi nguyện của Bồ-tát, ngoài ra không nhập thai được hoặc cũng không sống đến tuổi trưởng thành. Bi nguyện của Bồ-tát rất lớn, các ngài sẵn sàng vào thai lừa bụng ngựa là có lý do.

Đức Phật bảo A-Nan: “Nếu các duyên đều thuận, khi cha mẹ giao hợp, thân trung ấm ở xa thấy ánh sáng liền bay đến đó. Lúc ấy, do túc nghiệp, trung ấm liền khởi ra các vọng tưởng, hoặc là ghét cha, hoặc là ghét mẹ. Bấy giờ, thân trung ấm bỗng có cảm giác nóng, lạnh, mưa to gió lớn, hay ưa thích ao hồ, lầu các. Khi khởi các vọng niệm như trên, trung ấm liền nhập vào bào thai.”

Tức là mình khởi niệm thèm muốn khát ái, bất cứ vọng tưởng gì. Cho nên mình tu thiền là để gạt bỏ những vọng niệm tương tục trong dòng sinh mệnh. Những dòng sinh mệnh tương tục lúc tu thiền mình đã thấy rồi, nên mình phải buông nó không chạy theo, không đắm đuối theo nó, rõ biết tất cả các pháp, thứ nhất là không vọng tưởng, thứ hai là không vô ký, thứ ba là không hôn trầm. Hiện tượng các pháp như thế nào, giống như cái kính rọi hết tất cả mà không lưu lại, cũng như:

Nhạn quá trường không,

Ảnh trầm hàn thủy.

Tu thiền là thích hợp nhất cho việc này.

Trong Tạp Sự Lục có ghi:

1Cõi trời mình thấy những cung điện nhiều tầng xây bằng châu báu.

Nếu quý Phật tử sanh cõi trời sẽ thấy những cảnh giới đó.

2Cõi A-Tu-La sẽ thấy có vườn cây khả ái và những vầng lửa chuyển xoay.

Nếu thấy cảnh tượng ấy sanh lòng vui vẻ đi đến đó tức là tái sanh vào cõi A-Tu-La.

3Nếu đọa vào loài súc sanh chó, lợn thường thấy nhiều cô gái đẹp.

Mình ưa thích chạy theo, do nhân duyên đó mà tái sanh.

Tôi xin kể nhân duyên của Ngài Nam Tuyền Đạo Giả:

Thiền sư Nam Tuyền Đạo Giả khi còn là chúng, ngài học pháp với Thiền sư Nam Tuyền Phổ Nguyện. Một hôm Thiền sư Nam Tuyền đang ngồi thiền trong hương thất, có thị giả kếbên, bỗng Ngài hét một tiếng rất lớn, rồi ngài bảo thị giả xuống nhà Niết-bàn Tăng, gọi vị thầy mới chết nhưng vừa sống lại lên gặp ngài. Ông thị giả đi xuống, vị giữ nhà Niết-bàn Tăng nói:

- Ông thầy đó chết rồi.

Thị giả nói:

- Hòa thượng nói ông sống lại rồi.

Quả tình xuống nhà Niết-bàn Tăng thấy ông lồm cồm ngồi dậy. Ông lên gặp Thiền sư Nam Tuyền, Thiền sư hỏi:

- Hồi nãy ông thấy sao?

- Bạch Hòa thượng, cảnh tượng rất là ghê sợ, do nghiệp tập của con. Khi trút hơi thở cuối cùng, con thấy hai bên đường toàn là những cô gái đẹp mời con vào kỹ viện. Con chuẩn bị vào kỹ viện thì bỗng nghe tiếng hét của Hòa thượng. Giựt mình tỉnh dậy con biết con còn sống.

- Nếu hồi nãy ông vào đó là ông sanh làm lợn, làm chó rồi đó.

Mồ hôi ông ướt đẫm. Từ đó ông đổi tên Nam Tuyền Đạo Giả tu đến ngày chứng đạo.

Đó là câu chuyện trong thiền sử. Bây giờ là câu chuyện của tôi:

Khi mới xuất gia được một tháng, tôi bị nhiễm lạnh nên cảm nặng, tối đến tôi thở không được. Lúc ba giờ sáng, đại chúng đi ngồi thiền hết rồi, tôi cũng định đi ngồi, nhưng chịu không nổi, tôi nằm gục xuống. Tự nhiên tôi mơ thấy mình bay đến một vùng dân chúng sống rất yên ổn. Tôi hỏi một bà già:

- Đây là vùng nào?

Bà nói:

- Đời sống của dân chúng ở đây rất yên ổn. Vua và hoàng hậu không có con, sáng nay hai người sẽ lên cầu tự.”

Nghe hai từ vua và hoàng hậu là tôi thích rồi. Thích làm vua mà! Tôi nói:

- Bây giờ muốn làm con họ thì sao?

- Ông lên ngọn núi ông chờ. Khi vua và hoàng hậu lên, chỉ cần ông lấy cái áo mặc vào là tự nhiên ông đầu thai làm con.

Từ xa, tôi thấy quân lính hộ tống vua và hoàng hậu lên. Nhìn mặt hoàng hậu tôi liền khởi niệm ái vì bà rất đẹp, tôi muốn được làm con bà. Tôi định lấy cái áo ra, bỗng nhiên có ai gõ gõ, xoa xoa trên đầu tôi. Tôi giựt mình dậy, nhìn lên thấy Thầy Thông Hạnh, tức là Thầy Phó Thường Chiếu bây giờ. Tôi biết ơn Thầy vô cùng, Thầy đã cứu tôi. Khi tôi lên trình Sư Ông, Sư Ông nói: “Chú  mặc vô là đầu thai thành chó thành mèo rồi.” Thấy ghê không?

Qua kinh nghiệm của tôi, nếu mình có túc duyên, chủng tử tu tập thì thường thường mình gặp những vị thiện tri thức hoặc là chư Phật và Bồ-tát khai thị cho mình, hoặc nhắc nhở mình, giúp mình vượt qua những chặng đường đó. Mình cứ tu tập, gieo nhân đi, tôi nói ra để cho một số Phật tử hoặc người chưa tu tập họ nghe, họ ý thức được mình phải tu để kết nhân duyên lành với Tam Bảo chứ không phải tu là chuyện mê tín dị đoan.

4- Nếu đọa vào loài ngạ quỷ sẽ thấy có một bãi sa mạc rộng lớn mênh mông không có cây cối, hoặc chỉ thấy có những hang hố cỏ cây khô héo. Lúc ấy, tự mình bị gió nghiệp đưa đến, liền tái sanh vào loài quỷ đói, chịu nhiều sự nóng bức, đói khát khổ sở.

Trong Tỳ Nại Gia Tập Sự nói lúc đó mình gặp chó sói, hoặc là những vật rùng rợn rượt mình, mình lủi vô hang mìnhđầu thai trong kiếp ngạ quỷ. Cho nên nhiều người tu niệm Phật, niệm “Nam mô A Di Đà Phật” tự nhiên thức tỉnh. Mình tu thiền mình nhìn thật kỹ thì cảnh nó biến mất. Thường trong giấc mộng chúng ta hay gặp những cảnh tượng đó. Khi trong giấc mộng mà gặp cảnh tượng như vậy, nếu tắt thở đột ngột, mình sẽ đi vào những cảnh giới xấu đó. Cho nên lúc nào chúng ta cũng phải chuẩn bị, như bữa đầu tiên tôi có nói, là trong từng sát-na. Tôi lên máy bay, chẳng hạn từ Sydney về Melbourne, chừng nào máy bay đáp xuống thì tôi biết là tôi đến Melbourne.

5- Địa ngục hàn băng, do sức nghiệp bỗng nhiên thân thể nóng bức, gặp hơi lạnh ở hàn ngục xông lên, cảm thấy mát mẻ dễ chịu khởi lòng ưa thích vội vã bay xuống liền tái sanh.

Nóng bức quá mình chịu không nổi, nhảy xuống mình tắm rửa liền đầu thai, rớt trong loài đó. Đức Phật diễn tảnhững cảnh giới này mình thấy không phải là chuyện đơn thuần. Mình phải ráng gắng gỗ tu tập, tạo những việc thiện duyên với đại chúng. Bởi vì trong năm mươi mốt người này không hẳn là phàm phu hết. Cho nên tại sao mình kết nhân duyên quyến thuộc. Đức Phật nói, ông không được tu ở nhà một mình là có lý do. Người xuất gia không được ở thất riêng, trừ trường hợp ông kiến tánh, ông trưởng dưỡng thánh thai của ông, để sau này ông rộng độ chúng sanh thì không bàn. Còn ông mới xuất gia tu tập thì ông phải ở với đại chúng để ông kết cái nhân cái duyên. Cho nên quý cư sĩ ở đây, ai ở gần thiền đường Phúc Đức là phải đến Phúc Đức, ai ở gần Vô Ưu Đàm phải đến Vô Ưu Đàm, ai ở gần Tiêu Dao phải đến Tiêu Dao. Mình kết rộng thiện duyên với tất cả mọi người có lợi ích lắm, chúng ta phải lưu ý điểm này.

Pháp Thoại

adv3

Video giới thiệu

Tập:
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • 6
  • 7
  • 8
  • 9
  • 10
  • 11
  • 12
  • 13
  • 14
  • 15
  • 16
  • 17
  • 18
  • 19
  • 20
  • 21
  • 22
  • 23
  • 24
  • 25
  • 26
  • 27
  • 28
  • 29
  • 30
  • 31
  • 32
  • 33
  • 34
  • 35

Tìm kiếm

Ảnh đẹp

Ảnh đẹp
Ảnh đẹp
Ảnh đẹp
Ảnh đẹp
Ảnh đẹp

Lịch

Thống kê truy cập

  • Lượt truy cập: 89140
  • Online: 38